Không phải ai cũng làm được như anh vậy đâu! - Một người khác lên tiếng. Sau cùng, khi ông đã thành thạo công việc nướng bánh, ông ấy đã dạy cho ông biết cách làm bánh mật ong. Tôi có cơ hội gặp được một ông chủ tốt không?
Đêm ấy, ông lo lắng quá nên không thể nào chợp mắt được. - Theo tôi được biết, giống như mọi lần, trước hết chúng ta bị mang ra chợ mua bán nô lệ. Bởi vì, một mặt nào đó, chính ông đã góp phần khích lệ, động viên Arad Gula, cũng như ông ấy đã nhiều lần động viên, khích lệ ông.
Thời gian trôi qua như một cực hình, tôi cảm thấy nhục nhã vô cùng với cảm giác mình đang bị tuyên án. Những thực khách khác cũng mang thức ăn đến và vây quanh hai người. Nhìn thấy bầy cừu, họ rất ưng ý nên đã trả với giá rất cao – cao gấp ba lần so với giá người nông dân nài nỉ bán cho tôi vào tối hôm qua.
– Bansir đáp lại một cách u sầu. Mong ông mua giúp để tôi và các nô lệ của tôi được trở về ngay trong đêm nay. - Cầu cho các thần thánh luôn hết lòng phù hộ anh, anh bạn thương mến ơi.
- Nếu một người giàu xây nhà, thì vàng của anh ta không phải biến mất, mà được chia sẻ cho những người làm gạch, thợ xây nhà, người bán vật dụng nội thất, … Sự giàu có phát triển theo những con đường rất kỳ bí, và không ai có thể tiên đoán được các giới hạn của nó. - Chính tôi cũng đang ngồi riêng ra trong ngôi nhà của mình. Nhưng nếu anh chỉ cày được nửa công đất thôi, thì đấy có nghĩa là anh đang né tránh công việc.
Nhân sự kiện này, ông Arkad mở một buổi tiệc long trọng, mời nhiều bà con và bạn bè đến dự. Vì vậy, tôi luôn sẵn lòng giúp đỡ để công việc buôn bán, kinh doanh của họ được thuận lợi và mang lại sự thịnh vượng cho Babylon. Ansan cho biết, cứ mỗi tuần anh ta đều cho người vay tiền vay hai đồng bạc.
- Này Kauskor ơi! Ông đâu rồi? Thức ăn đã nguội cả rồi. Và chắc là không ai có thể cho mượn tất cả tài sản của họ, ngay cả đối với người bạn thân nhất của mình. - Tôi nghe một người từ Urfa trở về kể rằng, ở nơi đó có một người đàn ông giàu có đang sở hữu một phiến đá trong suốt đến nỗi mọi người có thể nhìn xuyên qua nó và thấy mọi vật ở phía bên kia.
Nay ta đã già rồi mà những đứa con trai của ta chỉ biết tiêu pha, chứ không hề có ý muốn làm ra tiền. Tôi vô cùng sung sướng với cuộc sống trong giấc mơ đó! - Một người khác lên tiếng – Tôi là người Syri.
Dabasir cũng vậy, nhưng lần này anh gọi lớn: - Ta nghe rằng, ông đã bắt đầu sự nghiệp của mình bằng hai bàn tay trắng? Phía sau lưng Đền học, những chiếc lều vải bạc màu đã được neo chắc chắn vào những cái cọc, đề phòng những cơn giông và gió sa mạc.
Nghe ông cháu nói vậy, ông rất vui mừng và tràn đầy hy vọng. Đến vụ mùa tiếp theo, ông ấy liền trả hết tiền vốn lẫn lãi cho tôi. Nhân đêm nay có cha ngồi ở đây, con xin đọc lại năm quy luật vàng chứa đựng tất cả sự khôn ngoan của cha.