Với thanh kiếm trên tay, chàng vừa ngủ vừa canh chừng thú dữ. Khi cha tôi mất đi, tôi thay ông quản lý nó. - Đó là cả một gia tài khổng lồ.
Những hạt giống may mắn của Cây Bốn Lá thần kỳ đã rơi xuống. Và tôi biết ông sẽ chuyển đến đúng người. Ngược lại sự may mắn thật sự là do chính cậu tạo ra, nó phụ thuộc vào cậu.
Không ai khác ngoài anh là người đã đi tìm những điều tưởng chừng như không cần thiết ngay cả sau khi mọi việc dường như đã hoàn tất. Vào buổi sáng thứ sáu, Nott vẫn buồn bã lang thang trong khu rừng già. Bà chắc chắn sẽ giúp được ta.
Nó không thể nào mọc được ở đây. Những bông hoa ly của ta luôn ngủ vào ban ngày và thức dậy ca hát vào ban đêm. Nott - hiệp sĩ áo đen - leo lên lưng ngựa bắt đầu một ngày mới không được lạc quan cho lắm.
-Bốn với chẳng ba lá! - Nott nói với giọng chán chường - Ba ngày rồi thật là công cốc, ta tìm mãi mà chẳng thấy đâu. Sau đó tôi kiếm được chân xách hành lý ở một khách sạn lớn. - Quả tình ta rất mệt.
Nó chẳng có giá trị gì đối với ông hay với bất cứ cư dân nào trong khu rừng này. Chỉ mấy mét đất trong cái khu rừng rộng lớn này thì cũng giống như một cơ hội trong hàng tỉ cơ hội khác. Max đã đi rồi nhưng Jim vẫn còn ngồi đó trên chiếc ghế đá công viên với dôi chân trần trên đám cỏmượt mọc đầy những cây bốn lá xanh rì,lòng thanh thản, nhẹ nhàng.
Ông nghiêng người ra phía trước nhổ lên một đám cỏ dưới đất. Tôi đã có tất cả, có những gì mà mình hằng mong muốn và cũng đã mất tất cả. Seqouia im lặng suy nghĩ.
Chàng hiểu rằng biết được những điều mà người khác thật sự không biết hay không quan tâm đến có một ý nghĩa rất quan trọng. - Jim nói giọng run run. Sự việc trở nên phức tạp rồi đây! Trong khu rừng Mê Hoặc chẳng có nơi nào có thể lấy được nước ngoại trừ nơi đây.
Bà lại bực bội càu nhàu: Nếu chúng không hát, nước trong hồ sẽ không bay hơi, và nếu nước không bay hơi thì hồ sẽ bị ngập nước, và nếu hồ quá đầy nước gây ra ngập lụt thì rất nhiều cây cối, hoa quả, và sinh vật trong rừng sẽ bị chết. Nếu ngươi đánh thức chúng dậy thì đêm nay chúng sẽ không ca hát nữa.
Không một giây lãng phí, Sid liền leo lên lưng ngựa. - Ngươi có chắc là không muốn nói chuyện với ta về. Thế bạn còn phải chờ đợi bao lâu nữa mới bắt đầu đi tìm sự may mắn của mình? Đừng trì hoãn nữa.