Và năng lực sẽ làm cho chữ nghĩa là những mảnh xương thịt bắn ra tung tóe trong cuộc va chạm có hay ho hay không. Với họ, viết không có tị ti nào là học. Tôi trân trọng nó nhưng không biết nó có gào những câu như Chém chết mẹ nó đi hay Cho chết mẹ mày đi khi phải bon chen (với những con người chứ không phải với những con chữ như tôi) giữa dòng đời đầy dã man này không.
Hoặc khi thất vọng về mình, chẳng còn tâm trí đâu nhớ ra nên mở tủ đọc lại. Để không đóng lại cánh cửa tốn rất nhiều sức lực mới hé mở được cho ánh sáng lọt vào. Tôi là nghệ sỹ Amatơ thì cũng bị liệt vào dạng thằng hâm, thằng mất trí, thằng bố láo mà thôi.
Mình sẽ trả lời: Cảm ơn lời khen của đồng chí. Chẳng ai bóc lột ai cả. Chạy đi mua thì không có hứng.
Bạn chưa làm được gì cho họ. Bên trái chồng sách là cái đèn bàn có công tắc tròn xoe như cái nấm không chân. Bởi lẽ em là người phụ nữ bình thường, bình thường nhất…
Tại sao lúc nào bạn cũng có thể chết mà không ai biết nhỉ. Sách cũ thì cũng đừng xé chứ. Tôi thường lấy cái tên của bộ phim chưa từng xem đó để đùa với thằng em.
Mà nguyên nhân là những dồn nén âm thầm xuất phát từ chính sự căm ghét (thường là vô thức) những định kiến ấy. Khi hắn không lựa chọn khinh bỉ đồng loại, hắn cần sự tha thứ của họ. Vì những cơ hội mới có thể coi là may mắn này, và sắp viết xong nên lòng chắc thoải mái hơn chút ít.
Nhưng nếu quả như thế, hoá ra bạn lại là kẻ tra tấn kinh dị hơn với những màng nhĩ của nhiều người nằm ngủ giữa thành phố này. Đó là cái con người có thể làm được nếu biết diệt dốt. Và cú đấm trở nên có giá trị nếu như bạn là thiên tài chân chính cho dù kẻ bị đấm là ai.
Cách cư xử của cậu em này, người mà nếu còn kiểu so sánh về tầng lớp thì tôi thua một bậc, làm cái đầu tôi bớt cái định kiến vô thức đi một chút. Vậy thôi, bạn sống bình thường. Khi mà theo luật, bạn thừa tuổi để đi khỏi nhà và họ đuổi bạn ra khỏi nhà.
Tôi tự hỏi mình đang làm trò gì đây. Phá bỏ sự hủy diệt sự thật. Một thứ ánh sáng trắng dịu mắt và đủ trông rõ mọi thứ.
Tự dưng mẹ lại ra giá. Bác bảo: Bao giờ có cái bằng, lấy vợ thì bác mới cho về. Khi có những chú xe tải phóng rầm rập qua, những bụm cát phi vào mặt tôi.