Một ngày nọ, khi lang thang trên mạng. Sau đó Rose nhận ra rằng - gia đình cô chẳng thể nào đọc được những suy nghĩ của cô, vì cô đãkhoong giải thích cho họ hiểu đâu mới là điều thật sự quan trọng với cô. Trong khi đó mọi người lại nói rằng ông ta chỉ thiếu đúng hai yếu tố đó.
Khi gia đình hỏi thăm về công việc nghệ thuật của cô, các câu hỏi thường là "Con có bán được bức nào không? Hay "con kiếm được bao nhiêu tiền?". Và điều phải đến đã đến, khi Mary về thăm mẹ, bà phàn nàn rằng dường như cô không vui khi về thăm bà. Họ mua nhiều quần áo mới đến nỗi hàng năm có đến hớn 91 triệu kg quần áo được tặng riêng Lực lượng cứu tế.
Dưới đây là một ví dụ điển hình. Không nhất thiết lúc nào bạn cũng phải là người chiến thắng Tương tự như thế, chúng ta cũng nên lập cho mình thứ tự của những việc cần làm, nếu không chúng ta sẽ bắt đầu một công việc, nhưng lại bị xao lãng bởi một việc khác, rồi sau đó sẽ cảm thấy như là mình chưa hoàn tất được việc gì cả.
"Tại sao một người anh từng quen biết lại có thể thành công và giàu sang đến mức nhưt hế, trong khi anh lại mãi sống một cuộc đời khiêm tốn như vậy? Tại sao anh không thể thành công như Ken?" Vốn dĩ Alan chưa bao giờ muốn bó buộc mình cho một công ty nào đó, và cũng chẳng hề ước mơ được nổi tiếng. Đối với anh, cuộc đời xem như vô nghĩa và trống rỗng thật sự, không phương cứu chữa. Theo Mark Twain "chơi Gôn là môn chơi tẻ nhạt nhất trong tất cả các môn thể thao".
Thái độ của chúng ta thường được bộc lộ qua những biểu hiện tinh tế hơn - qua nét mặt, giọng nói và ngôn ngữ cơ thể… Những lúc ấy, bạn có thể chủ động làm một điều gì đó thật sự thú vị thay vì lãng phí thời gian một cách thụ động. Sự hài lòng với cuộc sống sẽ tăng lên cùng với mức độ chia sẻ, vị tha của một người.
Hãy thử nghĩ xem: trong hơn bảy năm qua, nỗi lo về tội phạm đã gia tăng đáng kể, trong khi tỉ lệ tội phạm thực sự lại có chiều hướng giảm đi. Neil thường kể cho cháu mình nghe hết chuyện này đến chuyện khác về chuyến đi đó, cũng như những năm đầu tiên làm việc cho Ngài thị trưởng. Làm sao một bài báo có thể cùng lúc thiên vị hay có thành kiến với cả hai quan điểm được? Rõ rằng, không phải nội dung bài báo chứa đựng quan điểm đó mà chính là cách nhìn của người đọc.
Cô ấy có phải là một sinh viên giỏi hay không? Và bạn đang so sánh cô ta với ai: Với các bạn cùng lớp hay với Einstein? Phải chăng anh ấy là một cầu thủ tài năng? À, bạn đang so sánh anh ta với Maradona hay với Pele? Hôm qua có phải là một ngày đáng nhớ không? Phải chăng bạn đang so sánh nó với ngày lễ tốt nghiệp, ngày tổ chức lễ cưới hay với một ngày nào đó trong tuần? chúng ta nên xem xét sự việc bằng con mắt thực tế. Bản chất của sự việc xảy ra không quan trọng bằng chính cách bạn đón nhận nó như thế nào. Chúng ta nên dung hoà hai điều này: phải đưa ra những quyết định sáng suốt khi cần, nhưng cũng đừng quá câu nệ hay lo sợ mà bỏ phí những điều làm cuộc sống của chúng ta đáng sống hơn.
Kết quả cho thấy những người ngủ ngon cảm thấy hài lòng với cuộc sống của mình nhiều hơn so với những người ngủ không ngon giấc. Hạnh phúc là sống vị tha và biết nhìn nhận lỗi lầm để bước tiếp sau những lần vấp ngã. Cô luôn nói rằng - cả những người ra đi cũng như kẻ ở lại nên nhớ, "xa mặt" không có nghĩa là "cách lòng".
Nhưng chúng ta sẽ cảm nhận về bản thân mình tích cực hơn và tự hào khi hoàn thành công việc một cách tốt đẹp. Tóm lại, sự bao bọc quá mức không hề mang đến sự hài lòng hay thoải mái trong cuộc sống. Nghĩa là chúng không thể gặp nhau dù là một phần rất nhỏ… dành cho người đi bộ.
Hạnh phúc có thể tìm được bằng những điều chỉnh, thay đổi trong cuộc sống, cách nhìn và suy nghĩ của chúng ta. Trong cuộc sống đôi khi không cần đến những điều lớn lao mới làm bạn cảm thấy hạnh phúc mà ngay cả những điều bé nhỏ cũng có thể làm được điều đó. Sam ngày càng phiền muộn và bối rối hơn.