Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác. Cho đến khi cả Jones và James cùng được thăng chức lên làm quản lý. James bước đến tấm bảng trắng của Jack và lấy một cây bút lông:
- Đến lúc này, cô ấy bớt nóng giận hơn và đã chỉ cho tớ thấy một sự thật hiển nhiên khác nữa. James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ.
- Nào, chúng ta khoan hãy bàn về vấn đề lỗi của ai. Một lần nữa, khi về đến văn phòng anh viết ngay lên tấm bảng trắng của mình: Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả".
- Jack tỏ ra rất thú vị với những điều đang xảy ra. Jessica có thể làm được thì bây giờ cô ấy vẫn có thể hoàn thành việc này. Và giờ về nhà của anh lại tùy thuộc vào mức độ hoàn tất những công việc quan trọng cần giải quyết trong ngày hoặc khối lượng công việc còn tồn đọng trong ngăn hồ sơ.
Giờ thì tớ phải tốn thêm hai tuần nữa để làm lại mọi chuyện. Thật ra, đó chỉ là những điều hết sức bình thường trong cuộc sống, nhưng lại khiến gia đình họ cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Nhờ vậy, anh có thể trò chuyện với các nhân viên của mình và qua đó hiểu hơn những khó khăn mà họ đang gặp phải.
Thật ra, đó chỉ là những điều hết sức bình thường trong cuộc sống, nhưng lại khiến gia đình họ cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt. Tất cả là nhờ ở nghệ thuật ủy thác công việc đơn giản nhưng lại vô cùng hiệu quả.
Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu. Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: Jones luôn đến công ty sau khi đã dùng xong bữa sáng và lúc nào cũng về nhà đúng giờ để quây quần cùng gia đình bên bữa tối trong căn nhà ấm cúng của mình.
Thật tuyệt vời, đã lâu lắm rồi bọn nhóc mới lại có dịp gặp nhau, chúng sẽ tha hồ mà nghịch ngợm! Ngay từ trước khi đi nhà trẻ, hai đứa bé đã rất hào hứng với những trò nghịch ngợm khiến những người thân trong gia đình và bạn bè phải bối rối để có thể nhận ra đâu là Jones, đâu là James. Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước.
Song song đó, James cũng tự tìm ra một bảng đối chiếu giúp anh dễ dàng xác định phạm vi thẩm quyền phù hợp tùy theo mức độ quan trọng của công việc cũng như kiến thức và kinh nghiệm của người được ủy quyền. Cuối cùng, anh viết thêm vào bên dưới những dòng đã có: Thật là tuyệt vời, bà nên tập họp chúng lại và viết thành sách!".
Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. Vì bản thân cũng là một nhà quản lý, tôi hiểu mình nên viết một quyển sách thật ngắn gọn và súc tích, sao cho ngay khi đọc xong là độc giả có thể ứng dụng ngay những gì đã đọc vào thực tế để tạo nên những thay đổi tích cực trong công việc của họ. James vẫn còn nhớ nét mặt tỏa sáng vì tự hào của Jessica khi cô ấy bước vào văn phòng anh để báo cáo công việc.