Vậy chúng ta hãy tuân lời Thánh kinh: "Muốn nhận của người ta cái gì thì cho người ta cái đó". Ông ấy tả cho tôi nghe một cuộc thí nghiệm mà ông đã làm. Nghĩa nó vô cùng và bạn sẽ thường gặp nó trong cuốn sách này.
Chỉ chờ có bấy nhiêu đó thôi: Vài giọt i-ốt! Thiệt chẳng có chi đáng khoe khoang hết! Mới rồi, tôi gởi một tờ phỏng vấn có nhiều câu hỏi cho 1. Kẻ thù dữ tợn nhất về chính trị của Disraeli là Gladstone.
Than ôi! Thực trạng khác xa những mơ mộng thiếu thời một cách độc địa làm sao! Ông ta khuyên tôi mang về bận thử một tuần nữa. Từ đời thái cổ, loài hoa vẫn được dùng để tỏ lòng yêu đương.
Ông Wesson nghe lời, ba ngày sau trở lại, vâng theo chỉ bảo của nhà chế tạo, về nhà vẽ theo ý ông ta. Chưa bao giờ người ta nghe ông khen những người giúp việc ông như vậy. Một người, trong ba năm làm việc chung một phòng với nhà kinh tế học trứ danh Owen D.
Tất cả những người mà 8 ngày trước muốn đem "hành hình" anh thì bây giờ bênh vực anh nhiệt liệt, khen lòng chân thành, khiêm nhượng của anh, sự hăng hái sửa mình của anh. Nhưng lần này, tôi không nóng nảy: tôi suy nghĩ và định dùng một thuật khác. Nhưng biết nhận lỗi của mình là biết vượt lên trên bọn người thường và biết một nỗi vui cao thượng hiếm có.
Nếu ông Gaw dùng những phương pháp kịch liệt mà người ta thường dùng trong những trường hợp đó thì có trôi chảy được như vậy không? Nên có thiện cảm với họ, giúp họ nếu có thể được. Họ cho quay một cuộn phim đem chiếu trong hàng trăm nhà buôn lớn: Những người bán hàng coi phim và hiểu ngay những điều nên làm và không nên làm trong nghề của họ.
Dịp may ngàn năm có một thuở của ông đã qua rồi và không ai thấy nổi buồ khổ của ông đã qua rồi và không ai thấy nổi nỗi buồn của tôi! Nếu ông Gaw dùng những phương pháp kịch liệt mà người ta thường dùng trong những trường hợp đó thì có trôi chảy được như vậy không? Như vậy đỡ tốn thì giờ mà có nhiều kết quả.
Nào, coi xem nào, có chuyện chi khó khăn đây?). Chúng tôi tiếp tục nói chuyện trong một lúc. Ông đắc chí lắm về chỗ có quyền hành như vậy.
Cho nên tôi nói rằng những chi tiết mà ông ấy không chịu cho biết, không cần thiết gì hết. Rồi lần lần ông dịu giọng vì thấy rằng chúng tôi hỏi những điều đó không phải vì tò mò mà vì cái lợi của ông. 000 đồng để bắt đầu làm máy của tôi rơi, tôi bằng lòng bỏ số tiền đó đi, làm lại máy khác cho ông, để được vừa ý ông.
Thomas, đã theo lớp giảng của tôi kể lại, bạn sẽ thấy thú: Ông có thể trở về Philadelphie. Nhờ nó (và cũng nhờ sự thanh liêm, nghiêm chính của ông) mà ông được quốc dân ủng hộ, khi ông đề nghị đặt những chế độ mới, thay thế chế độ cũ; lại được uy tín lớn trong những cuộc hội họp trước công chúng, tuy ông diễn thuyết rất dở, lúng túng, không hùng hồn chút nào.