Công việc này của cha và Còn Jeannette thì ngạc nhiên vì anh chàng đẹp trai Watson cũng không hề đụng đến rượu. Cậu bé Tommy được gửi đi học ở một trường học cách nhà chỉ vài trăm mét.
T, Watson làm nên sự nghiệp của mình và IBM. Không thể ở mãi trên đỉnh cao. Có thể ghi nhận ngay rằng, năng lực mạo hiểm của IBM bắt đầu từ đây.
Vận may đã cứu ông khi đạo luật bảo hiểm ra đời và công việc thống kê Vào thời điểm của mình Watson đã đi liên tục từ nhà máy đến văn phòng để tìm những nhân viên tài năng. Họ cùng thích ô-tô và nói về đam mê những khám phá mới.
Khi người chụp ảnh giơ máy hình lên, ông đặt hai tay đan vào nhau lên bàn. Các nhà máy đóng cửa và chuyển đổi công nghệ để tiến vào thị trường thời hậu chiến. Phòng thí nghiệm của Bryce làm việc rất hiệu quả nhưng vẫn chưa thỏa mãn ý chí của ông chủ người giờ đây đã giữ cổ phần lớn trong IBM sau khi các nhà sáng lập qua đời.
Watson đã chi nửa triệu đôla cho công trình này nhưng giờ đây ông không biết phải làm gì với cỗ máy dài 16m và cao đến gần 2,5m. Nhưng nhà nghiên cứu nào cũng nhận thấy ông có một khả năng hùng biện. Nền công nghiệp Đức phát triển mạnh ở châu Âu là một miền đất hứa và các tên tuổi này đều phải làm ăn ở đây.
Đây là lần đầu tiên ông làm chủ và kết quả là ông chủ này hết sạch cả vốn. Ông dùng những tờ giấy khổ lớn để cả khán phòng nhìn thấy. thành phần doanh số của mình cho năm 1940 chỉ trong ngày đầu tiên của năm đó nhưng chỉ vì công ty đã dành cho con trai ông chủ một tài khoản lớn nên ông vẫn được xem trọng.
Tuy nhiên, nhiều người trong đó có cả cha của Watson không thể tin rằng sản phẩm chủ lực của công ty đang có nguy cơ lớn bị xóa sổ. Ngày nay, trong lễ vinh danh của Nokia,ngài chủ tịch cũng sẽ đích thân trao giải cho nhânviên của mình. Ngay trong năm đó, 1912, Watson cầu hôn và được nhận lời.
Watson (và bất cứ nhà quản lý nào) cần tạo ra những phương thức nền tảng nói cách khác là những công cụ sẽ quản lý thay vì cá nhân nào đó quản lý. Các nam sinh viên tỏ ra ngạc nhiên, nhiều người khó chịu. Chữ Business nằm phía trên
Quý bà và quý ông lần lượt bước xuống, chủ tịch Watson trong bộ vest đẹp như dẫn đầu. Thực tế, theo tôi, năm 1930 là năm kết thúc và là một năm tốt đẹp. Ông đã mất 10 năm để chuẩn bị cho tôi kế thừa từ ông, và tôi là một thanh niên trẻ nóng vội, háo thắng với mọi thứ, tự phụ và vội vã.
Mong muốn của ông đối với người con trai cả làm người ta nhớ lại cảm xúc của ông vào cái ngày Watson mất cha. Họ còn gặp nhau vài lần nữa trong các bữa ăn tối tại những nhà hàng sang trọng của New York. Vị nữ giáo sư đại học này đã thuật lại nguyên văn những tâm sự của cha, khi bà tiến hành viết cuốn sách How They Archived - Vì sao họ đã thành công: