- Tại sao ông lại làm như vậy? Tại sao ông lại cho lát nền khu gạch? dần dần át cả tiếng dế kêu râm ran khi đêm tối đang chuyển sang rạng ánh bình minh chiếu qua từng kẽ lá. Max thấy thế liền vội nói:
Được rồi, ngươi hãy nói đi, nhưng khẽ thôi. Chúng ta đã không tình cờ gặp nhau. Tại sao? Đơn giản là vì chàng nghĩ về những gì đã làm, những nỗ lực và công sức của mình đã bỏ ra.
Tôi không nghĩ là mình đã sáu mươi tuổi rồi. Một lần nữa Merlin lại hết sức vất vả mới làm cho mọi người im lặng để tập trung nghe ông nói tiếp: Chỉ có cách làm như vậy ngươi mới biết rằng Cây Bốn Lá thần kỳ không hề mọc ở đây.
Nhưng tôi không nghĩ sự thành công của cậu chỉ hoàn toàn là nhờ vào bản thân cậu mà thôi. - Vậy nhà ngươi cứ ở đó mà chờ cái chết. - Hỡi thần Gió - Chúa tể của Số phận và May mắn, Người ở đâu? Con muốn được cảm ơn Người.
Bà chúa hồ hơi bất ngờ và suy nghĩ một hồi lâu, nhưng cuối cùng bà cũng đồng ý. Nott nhanh chóng mất hút trong màn đêm bỏ lại Sid đứng nhìn theo. Cây bốn lá không mọc ở đây đơn giản là vì nó không thể.
Tiếng hót của các loài chim như chim sơn ca, chim cổ đỏ, chim sẽ cánh vàng, chim nhạn. Tôi làm việc hầu như không nghỉ, ngày cũng như đêm lẫn cuối tuần và ngày nghỉ. Điều đầu tiên chàng làm là chạy ngay đến để báo với Merlin rằng mình đã tìm được Cây Bốn Lá thần kỳ.
May mắn chính là sự kết hợp của cơ hội và sự chuẩn bị. Thế nên ban ngày ta đâu có được ngủ, còn ban đêm thì tiếng ca của chúng cứ đánh thức ta mãi. Sid dành phần lớn những năm tháng của đời mình để truyền lại cho các hiệp sĩ lẫn người bình thường những bí mật để có được sự may mắn.
Chàng cảm thấy sung sướng và tự hào về mình. Tôi đã là người tạo ra các điều kiện để câu chuyện này đến với tôi, để chomay mắn có thể mỉm cười với tôi. May mắn sẽ đến với bạn - chắc chắn - và không chỉ một lần.
Thật lạ thay, càng làm việc, chàng lại không còn suy nghĩ nhiều về việc cái nơi mà chàng đã vun đất, đã mang lại nguồn nước và đã làm quang cây cối liệu có phải là nơi mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc hay không. Tôi đã nghĩ đến việc mở một dãy cửa hàng của riêng mình và đã bỏ công nghiên cứu về việc này mất gần một năm. Rồi tôi xin được làm bảo vệ ở một khách sạn hạng sang khác.
Cũng giống như những đêm trước, trong giấc ngủ chập chờn trên nền đất gồ ghề, Sid lại mơ về cây bốn lá. Một không khí im lặng bao trùm cả khu vườn, không ai nói với ai lời nào. Ông cũng thấy vui vui khi thấy người bạn thời niên thiếu - đã nửa thế kỷ nay mới gặp lại - của mình lại muốn kể cho ông nghe một câu chuyện cổ tích ở vào cái tuổi đã bạc trắng mái đầu.