Và chắc là không ai có thể cho mượn tất cả tài sản của họ, ngay cả đối với người bạn thân nhất của mình. Trước đây tôi có quen một người thợ làm dép tên Ansan. Khi Arkad kể xong câu chuyện, một trong những người bạn của ông lên tiếng:
Và chắc là không ai có thể cho mượn tất cả tài sản của họ, ngay cả đối với người bạn thân nhất của mình. - Vậy thì bây giờ cậu hãy chứng minh điều đó đi. Tôi cũng nói với bà ấy rằng, tôi không phải là người sinh ra để làm nô lệ, mà là con trai của một người tự do, chuyên làm yên ngựa ở Babylon, đồng thời kể lể nguyên nhân tôi lưu lạc đến vùng Syri này.
Quy mô xây dựng của nó có thể sánh ngang với các kim tự tháp vĩ đại ở Ai Cập. Đối với họ, cuộc sống không có niềm hy vọng. Những lời nói của người bạn đến từ Syri quả thật rất sâu sắc.
Đó là tấm thẻ chứng cứ, trên đó ghi lại lời giao hẹn, nếu đến kỳ trả nợ mà người đó không thanh toán được, thì họ phải giao cho tôi một tài sản nào đó có giá trị tương đương để khấu trừ. - Trong suốt bao năm qua, tôi chưa hề suy nghĩ về điều này. Nhưng cháu vẫn không hiểu nổi tại sao ông lại trở thành một kẻ nô lệ?
Sau này tôi mới biết được, những tấm thảm ấy là do bà vợ của người chủ trang trại kia dệt nên. Vậy thì theo bạn điều gì sẽ xảy ra? Trong nhà, những người nô lệ đang cầm những chiếc lá cọ có cán rất dài quạt đều đặn, nhịp nhàng để làm dịu không khí oi bức.
Một lát sau, bà thở dài và cất tiếng nói: Tôi đã nhiều lần đến đòi nợ, nhưng hắn trả lời tỉnh bơ: "Tôi thật sự không còn một xu để trả nợ cho anh, cuộc sống của tôi hiện rất khốhổ. Ông thì không hiểu gì cả nên hỏi anh ta:
Tôi sẽ kể cho anh nghe để anh nhận rõ việc cho vay mượn không thuần túy là việc chuyển vàng từ tay người này sang người khác. Đây cũng là câu hỏi mà cháu vừa mới hỏi ta, đúng không? Ông trả lời như tất cả những gì mà Megiddo đã nói với ông trước đó và hãnh diện đưa cho ông Arad Gula xem cái túi tiền nặng trĩu luôn ở bên thắt lưng, đồng thời giải thích rằng ông đang dành dụm tiền để chuộc lại sự tự do của mình. Khi đó, tôi có thể bị họ đánh chết mà chẳng phản kháng gì được.
Arkad qu lại nhìn lớp học với một nụ cười hóm hỉnh, rồi bất ngờ hỏi: - Hạnh phúc! – Bà thở dài đáp lại - Hạnh phúc có thể không đến với những ai đã rời bỏ quê hương xứ sở và đến một vùng đất xa xôi khác để kiếm tìm. - Ông hãy mang cho tôi một cái đùi dê nướng thật vàng với nhiều nước xốt, bánh mì và rau quả.
- Tại sao bà lại lo lắng đến những chuyện điên rồ của ông ấy chứ. - Bí quyết đó là ham thích làm việc! – Sharru Nada đáp rõ từng tiếng. Người bạn mua gia súc của chúng ta cũng vậy, đáng lẽ anh ta có thể thu được một khoản lợi nhuận rất lớn nếu thực hiện ngay việc mua bầy cừu.
Rồi sau đó, đoàn lữ hành của tôi rơi vào tay của bọn đạo tặc chuyên cướp bóc trên sa mạc. Đây chính là lúc bạn bắt đầu gieo hạt giống giàu có vào trong túi tiền của mình. Khi Arkad tiến đến cái bục nhỏ, một học viên thì thào vào người bạn bên cạnh: