"Vận rủi và thất bại cho ta cơ hôi để phát triển trí tuệ của mình và đi tiếp " Dù cuộc đời của chúng ta bị rút ngắn vì sức khẻo bị sa sút hay vì lí do khác, điều đó không có nghĩa là nhiệm vụ của chúng ta phải thay đổi. Khi leo lên bậc thang cuộc sống,ta cần phải suy nghĩ (đây chính là đấu tranh tinh thần).
Khi đi trên đường không ai thèm chú ý đến tôi. (Một báo cáo gần đây ở Hồng Kông cho biết số học sinh đến tìm gặp chuyên gia tâm lí trong 5 năm gần đây tăng đến 55%. Vậy là nguyên nhân quan trọng hơn kết quả vì không có nguyên nhân thì không có kết quả.
Khi nghiên cứu để viết quyển sách này,tôi đã phát hiện ra 1 điều nổi bật trong cuộc đời tất cả các vĩ nhân ,đó là những người đã trải qua nhiều cuộc đấu tranh to lớn sẽ trở nên manh mẽ và vĩ đại hơn. Tôi sẽ không có sầu riêng thưởng thức nếu những người khác không làm cái việc mà tôi đang làm đây. Khi đó ngài sẽ ban phúc cho bạn nhiều hơn”.
Hãy nhìn lại chính mình, hãy đếm lại những điều mà bạn co được và hãy so sánh bản thân mình với… Sau đó, tôi cũng được gửi sang Indonesia để quan sát vì hoạt động của công ty đang gặp phải một loạt vấn đề khác nhau. Tôi chỉ tiến lên và làm những việc tốt hơn”.
sinh ngày 23/9/1923 ở Sta. Họ tổ chức các cuộc biểu tình về những vấn đề của Trung Đông, Palestine, vụ Baling,v. Di cư từ Trung Quốc sang Malaysia năm 12 tuổi và tìm được một chân công nhân cơ khí.
Thậm chí họ còn nghĩ tôi đanh đùa vì hầu hết các hội thảo của tôi đều rất vui. Ông chẳng bao giờ biết được rằng mình đã khám phá ra Tân thế giới và mãi cho đến nhiều năm sau đó,sự thịnh vượng tột bậc của khu vưc này mới được nhận ra. Nhưng trước sự ngạc nhiên của anh, sự việc lại không diễn ra như vậy.
Vậy liệu sự thất bại có giá trị hay chẳng có ý nghĩa gì cả? Nếu thật sự là thế, tại sao nó lại hiện diện trong cuộc đời của tất cả những vĩ nhân, mà qua sách vở tôi đã may mắn biết đến tại sao càng chịu nhiều thất bại, họ lại càng trở nên vĩ đại hơn? “Không có bất cứ thành công nào thực sự mà không có mất mát. Để kết thúc chuơng này,tôi muốn cùng bạn chia sẻ câu chuyện về một trong những con người nổi tiếng của Nhật Bản ,Soichiro Honda
Cho đến lúc đứa con tốt nghiệp, cha mẹ phải tiêu tốn đến gần nửa triệu RM ( 132. Ông là một học sinh nghèo thích chơi với bộ sưu tập lớn các chú lính đồ chơi của mình. “Tôi muốn trở thành một nữ diễn viên múa ba lê vĩ đại, nhưng tôi không biết mình có năng lực hay không”.
Khi còn là một cậu bé, ông rất ghét đến trường học. Một số cha mẹ đã kể với tôi rằng họ không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc cho con đi học thêm; nếu không con họ sẽ không thể theo kịp tất cả những học sinh khác vì tất cả đều đổ xô đi học thêm. Bà cũng là chủ tịch của tổ chức các dịch vụ văn hóa và du lịch Trikaya, nơi tổ chức các chuyến du lịch văn hóa giáo dục cho du khách cũng như nhân dân địa phương.
Vào năm 1953,ông và Tenzing Norgay,người dẫn đường sống ở vùng giáp ranh biên giới Nepal và Tây Tạng ,đã là những người đầu tiên đặt chân lên điểm cao nhất -8847,73m của đỉnh Everest. Kết quả của tôi kém nên tôi không đủ điều kiện lên lớp sáu ( tương đương với chương trình dự bị đại học hay chứng chỉ A). “Có đủ thứ cơ hội trong thời buổi khó khăn… những lúc thuận lợi cũng tốt nhưng những thời kỳ khó khăn vẫn tốt hơn.