Kỹ sư trẻ đầy nhiệt huyết này làm việc dưới tầng hầm nhà mình. Watson dường như muốn sống thực sự những giây phút yên bình trong tâm hồn mà lẽ ra ông đã phải xây dựng và tận hưởng khi con cái còn nhỏ. Biến cố này đã chấn động tâm can ông đến mức mà nhân viên cảm thấy ông lao vào công việc với cường độ di chuyển khủng khiếp.
Patterson được mô tả như một nhà quản lý độc tài. Ông luôn trung thành với giáo lý này. Đầu năm 1963, IBM đã dẫn đầu về doanh thu vựơt qua cả Sperry Rand nhà sản xuất của Univac.
Các nhà máy của các nhà công nghiệp như Gen- eral Electric, General Motors, DuPont. Công cụ này không chỉ đặc biệt quan trọng để huấn luyện kỹ năng nhân viên mà ngay cả những quản đốc và nhà điều hành cũng phải tham gia trường quản lý. Đó là hội nghị và là dịp lễ lạt lớn nhất trong năm của IBM.
IBM còn lưu cả bản quảng cáo này trong biên niên sử. Người bán hàng, người quản lý, công nhân sản xuất, nhân viên thực hiện dịch vụ tất cả có chung cơ sở là con người. Không dừng lại ở việc tuyển dụng nhân viên khuyết tật, Watson mặt khác thúc dục các nhà sáng tạo nghĩ đến nhu cầu của các cựu chiến binh bị hỏng thị giác từ chiến trường trở về.
IBM của Watson vẫn là một doanh nghiệp trung bình, xét về quy mô quốc tế. Bảy mươi hai nghìn nhân viên IBM còn nhìn thấy đôi mắt đó trong đoạn phim mà nhà sáng lập gửi đi thông điệp đầu năm 1956. Ông không lập tức bán ngay các bộ phận không hiệu quả để tập trung vốn vào những bộ phận sinh lời như cách thông thường.
chờ của ngành khoa học máy tính, không chỉ trong phạm vi nước Mỹ mà cả bên ngoài quê hương của IBM. Dù thị trường và xã hội đang khủng hoảng, Watson vẫn nhìn về tương lai và chuẩn bị bằng những quyết định khác thường: không sa thải nhân công mà còn mở rộng kinh doanh và chuẩn bị đường dài bằng cách đầu tư mạnh vào nghiên cứu. Với tất cả đức khiêm tốn, IBM của Gerstner đã để khách hàng là người lãnh đạo, như Jeffey Krames, nhận xét.
Sau 17 năm gắn bó với NCR, Watson rời tòa nhà quen thuộc, ngước nhìn nó lần cuối. Điều đặc biệt mà ông cảm thấy rõ là hàng ngàn nhân viên của ông giờ đây đã là một khối văn hóa chặt chẽ. Và đây là thời điểm ghi bàn của Gerstner: Họ buộc phải hướng về thị trường, nghĩa là phải phục vụ trở lại công việc kinh doanh của khách hàng.
Bắt đầu lại từ đầu ở tuổi 40. Đó là điều đi ngược lại nỗ lực suốt đời của Watson. Mọi rắc rối trên đời này đều có thể dễ dàng giải quyết được nếu con người chịu khó suy nghĩ.
Tommy Watson là tên thuở bé của nhà công nghiệp tiên phong của nước Mỹ. Thế rồi Gordon nhận lời và ông tìm thấy thành công khi hoàn tất cuốn sách A Touch of Wonder, trong đó có chương On The Far Side of Failure một mặt rất khác của thất bại. Sau hai năm suy thoái, đúng như ông dự định, sức mua trở lại.
T, Watson làm nên sự nghiệp của mình và IBM. Mỗi viên chức lãnh đạo phải coi mình là người trợ giúp cho cấp dưới thay vì coi mình là ông chủ của họ. Cái tên này sẽ gây mệt mỏi cho Watson.